Chương 48: Vũ điệu thời không

Chương 48.

wallpaper_harry_by_kappauka

Sau khi đưa Jerry lên lớp, Harry trở về phòng bệnh, nhìn thấy một vị khách khá bất ngờ —— Lucius Malfoy.

“Cậu là —— phù thủy mới tới phòng chữa bệnh, ngài Potter?” Vị quý tộc đứng ở cửa phòng bệnh này so với vị nào mà anh từng gặp trước cửa hàng sách Phú Quý và Cơ Hàn ở thời không kia, quả thực như hai người. Chợt giống như kẻ sa sút chán chường vừa trốn tới từ Azkaban, đồng thời bị Voldemort cướp đi đũa phép.

Thoạt nhìn, Tử Thần Thực Tử nếm vị đắng từ việc Voldemort trở về cũng không chỉ mình Severus.

“Ngài tới để xem cậu Malfoy sao?” Harry bày ra thái độ hiền hòa của phù thủy chữa bệnh, chiêu đãi phụ huynh con nhỏ.

“Tình huống của cháu bé đã tương đối ổn định. Thế nhưng ma lực tiêu hao sẽ không nhanh chóng hồi phục lại. Chúng tôi cho rằng có thuốc giúp đỡ, giấc ngủ sẽ là cách trị liệu tốt nhất. Nếu ngài muốn nói chuyện với cháu bé, có lẽ còn phải chờ ba ngày.”

“Tôi có vừa thăm Draco. Thằng bé… nhìn cũng không tệ lắm. Tôi nghe nói vật phẩm Pháp Thuật Đen đã tạo thành ma lực xói mòn?”

Lời lẽ do dự của Malfoy giúp Harry đoán được nguyên nhân sự việc.

“Chính xác là —— một mặt gương. Nó hấp thu ma lực và sinh mạng của người sử dụng nó.” Harry tiết lộ tin tức khiến cho vị quý tộc máu trong lâu đời này không cách nào che dấu sự khiếp sợ của mình.

Chúa tể Hắc Ám để ông bảo tồn một thứ mà có thể tạo thành thương tổn lớn như vậy đối với người thừa kế duy nhất của ông?

“Cậu nói ‘hấp thu’… sinh mạng?” Malfoy nghĩ phù thủy phòng chữa bệnh này trong lời nói che dấu gì đó.

Chúa Tể Hắc Ám sẽ không để ông cất giấu một thứ ‘vũ khí có lực sát thương’ nhứ thế, dù sao chú Kedavra vẫn còn dùng tốt. Như vậy, ‘hấp thu’ sinh mạng, mà không phải ‘tiêu diệt’ sinh mạng… Lẽ nào đây là nguyên nhân Chúa Tể Hắc Ám ‘bất tử’? Thân là Hắc phù thủy Malfoy cũng không thể không rùng mình vì suy đoán của mình.

“Dùng sinh mạng của người khác để giúp mình sống lại.” Harry chậm rãi nói ra những lời này, con mắt nhìn chăm chú từng biểu tình trên gương mặt phù thủy máu trong trước mắt.

Malfoy lảo đảo lùi lại mấy bước, đến tận khi lưng chạm vào tường phòng bệnh. Ông hoảng loạn mà nhìn xung quanh. Không biết nên tiếp tục đứng đây cân nhắc và lý giải càng nhiều tình hình tỉ mỉ cụ thể tốt hơn, hay ưu tiên cân nhắc đi vào phòng bệnh lần nữa kiểm tra con trai mới tốt.

Harry giúp đỡ ông giải quyết nan đề. Anh dẫn Malfoy vào phòng bệnh mà Draco nằm, gọi về hai chiếc ghế có tay vịn, ngồi xuống bên giường bệnh.

Malfoy đưa tay vuốt mái tóc bạch kim giống hệt mình trên trán con trai. Khuôn mặt nhợt nhạt của Malfoy lúc nào cũng thiếu sắc hồng vốn di truyền qua nhiều thế hệ.

“Cậu vừa nói… sống lại… ai cơ?” Malfoy kìm hãm sự run rẩy của mình cùng những suy đoán đáng sợ trong đầu.

“Hẳn là một vị Hắc phù thủy lớn mạnh đi.” Harry lơ đãng nói: “Tôi thấy ảo ảnh ở bên cạnh cái gương, đã là bán thực thể. Khi sinh mạng của Draco kết thuc thì, ảo ảnh sẽ trở thành thực thể. May là chúng tôi đã phát hiện đúng lúc, hủy diệt cái gương, Draco thoát khỏi tình cảnh nguy hiểm.”

“Hắn… có dáng vẻ thế nào? Có lẽ… tôi quen biết.” Malfoy đã sớm chuẩn bị tâm lý thật tốt, tiếp thu sự thật đáng sợ nhất.

“À, rất trẻ tuổi, rất anh tuấn, tóc đen, mắt đỏ. Tà ác, và cường đại.”

“Không co khả năng! Hắn… hắn…” Hắn đã sống lại ở địa điểm khác. Malfoy thiếu chút nữa tiết lộ bí mật của Tử Thần Thực Tử với phù thủy trước mắt.

“Ngài quen hắn ta? Hắn nói hắn là người thừa kế của Salazar Slytherin. Thế nhưng tôi chỉ biết rằng ở Anh quốc: người thừa kế duy nhất của Salazar Slytherin ở thời đại này chỉ là kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy, hơn nữa hắn đã biến mất ở mười năm trước. Chẳng lẽ còn có người thừa kế khác nữa? Tôi trở lại Anh thật lâu, có lẽ chưa biết nhiều.”

“Nếu vật phẩm Pháp Thuật Đen không chỉ có một, sẽ sống lại một đống người sao?” Malfoy nắm chặt lấy bàn tay nắm góc chăn. Ông không biết vì sao mình lại tin tưởng có thể nghe được đáp án từ người phù thủy chữa bệnh mới chỉ gặp mặt lần đầu tiên này.

“Không chỉ có một? Nó nói rõ Hắc phù thủy chế tạo ra nó cường đại đến mức vượt quá sự tưởng tượng của mọi người. Nếu thật có cách nói không chỉ có một như thế, khả năng rơi vào tình huống mà ngài nói. Chỉ có điều, tôi cho rằng, từng người sống lại có thể sẽ khác nhau. Dù sao đã bị tách ra làm vài cái, kết cấu tinh thần sẽ không thể bảo trì trạng thái khỏe mạnh vốn có, hẳn là đã không khác mấy so với những kẻ gọi là điên cuồng.” Harry luận sự nói.

“Ai? Ai hủy diệt cái gương đó? Tôi nghĩ… muốn cảm ơn người đó đã cứu con trai tôi.”

Harry cười rộ lên dưới đáy lòng. Hàng rào tinh thần của vị quý tộc máu trong này đã xuất hiện cái khe, tưởng tìm kiếm cái ô dựa vào rồi.

“Đương nhiên là hiệu trưởng. Tôi nghĩ nếu như là người khác công kích nó, không chỉ không phá hủy được, ngược lại còn có thể bị năng lượng của nó giết chết.” Harry không ngại tặng công lao cho Dumbledore. Người đứng đầu Phe Ánh Sáng là đường lui không tồi đối với những quý tộc chưa thể quyết định.

“Có thể hỏi Draco đã có được cái gương từ đâu không? Các học sinh nói Draco tự mang nó vào trường.”

“Khi Draco đi cùng tôi đến hẻm Knockturt thì thỉnh thoảng có gặp vài vị phù thủy chào hàng vật phẩm Hắc Ám, có lẽ thằng bé thừa dịp tôi không chú ý đã mua. Khả năng thằng bé coi đó là cái gương pháp thuật tầm thường.”

Harry tin tưởng câu cuối cùng của Malfoy là lý do xác đáng. Draco mang cái gương này vào trường học, hẳn Lucius không hề biết đến. Tử Thần Thực Tử nổi danh này tuyệt đối sẽ không khinh suất mà để vật phẩm mà Chủ nhân nhờ giữ gìn bị con trai thừa kế của mình nắm lấy.

Có điều từ việc Draco dễ dàng lấy được cái gương mà nói, Lucius hẳn không hề có bao nhiêu hy vọng đối với việc Chúa Tể Hắc Ám trở về.

“Ngài Malfoy, hy vọng ngài có thể giữ bí mật đối với chuyện này. Ở Hogwarts xuất hiện vật phẩm Hắc Ám cường đại như vậy sẽ ảnh hưởng đến danh dự của trường. hãy coi như Draco bị bệnh bình thường.”

Malfoy cầu còn không được đối với đề nghị này. Ông không hy vọng Chúa Tể Hắc Ám mới phát hiện ông đã mất mát một kiện ‘vật phẩm quý trọng’ như thế. Nếu coi cái gương bị ‘mất’ vì những kẻ đến từ Bộ Pháp Thuật lục soát lấy đi, tối đa là bị mấy cái ‘Crucio’.

“Tôi muốn thảo luận một chút về chuyện thằng bé với hiệu trưởng, hôm nay trước xin tạm biệt. Ngài Potter, thật vui vì có thể quen biết cậu.” Malfoy nắm tay chào Harry, còn khách khí hơn khi ông đối đãi với những kẻ quý tộc máu trong khác.

“Ngài không cần quá lo lắng về Draco, chúng tôi sẽ chăm sóc chu đáo.” Lời hứa hẹn của Harry không nửa phần giả tạo. Draco là một học trò ở Hogwarts cần được bảo vệ, giống như Ron, Hermione.

Nếu họ có thể kết thúc chiến tranh ngắn gọn trong khoảng thời gian này, rất có khả năng cứu vớt những đứa trẻ này khỏi con đường xấu xa kia.

Giống như Dumbledore ‘đã từng’ nói: “Đó là linh hồn chưa từng bị làm bẩn.”

Harry tiếp tục ở lại phòng bệnh của Draco, nhìn gương mặt non nớt của đứa bé mười một tuổi. Anh nở nụ cười. Nếu như Jerry cuối cùng bị đưa vào viện Slytherin, cũng không đến nỗi không có bạn bè.

Thời không mới, lựa chọn mới.

2 bình luận về “Chương 48: Vũ điệu thời không

Bình luận về bài viết này